Chương 17 - SỰ THỜ PHƯỢNG
A. CHÚC TỤNG ĐỨC CHÚA TRỜI
“Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta hãy ca tụng Danh Thánh của Ngài” (Thi Thiên 103:1). Thật đáng kinh ngạc khi nhận biết rằng chúng ta có khả năng chúc tụng Đấng Tạo Hoá mình, và nhiều lần trong Thánh Kinh chúng ta được thúc giục làm chính điều ấy. Chúng ta chúc tụng Ngài qua sự ngợi khen và thờ phượng. Xem Thi Thiên 34:1-3.
B. SỰ NGỢI KHEN
Ngợi khen là bày tỏ sự thán phục và tán thưởng. Khi chúng ta ngợi khen ai đó, thì chúng ta nói với họ rằng chúng ta nghĩ về họ thật tuyệt vời, kỳ diệu biết bao! hay là họ có thể làm được những việc vĩ đại biết bao. Với Chúa cũng như thế. Sự ngợi khen là thừa nhận bản tính và năng lực của Đức Chúa Trời. “Vì sự nhơn từ tốt hơn mạng sống; Môi tôi sẽ ngợi khen Chúa. Như vậy tôi sẽ chúc phước Chúa trọn đời tôi; Nhơn danh Chúa tôi sẽ giơ tay lên” (Thi Thiên 63:3, 4).
1. Tại Sao Chúng Ta Ngợi Khen Chúa?
a. Bởi Vì Ngài Là Ai?
“Hãy hát ngợi khen Đức Chúa Trời, khá hát đi; Hãy hát ngợi khen Vua chúng tôi, khá hát đi; Vì Đức Chúa Trời là Vua của cả trái đất; hãy hát ngợi khen cách thông hiểu” (Thi Thiên 47:6, 7).
b. Bởi Vì Những Việc Ngài Làm
“Hỡi linh hồn ta khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta hãy ca tụng Danh Thánh của Ngài! Hỡi linh hồn ta, hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va, chớ quên các ân huệ của Ngài. Ấy là Ngài tha thứ các tội ác ngươi, chữa lành mọi tật bệnh ngươi, cứu chuộc mạng sống ngươi khỏi chốn hư nát, lấy sự nhơn từ và sự thương xót mà làm mão triều đội cho ngươi, Ngài cho miệng ngươi được thỏa các vật ngon, tuổi đang thì của ngươi trở lại như của chim phụng hoàng” (Thi Thiên 103:1-5).
2. Ai Phải Ngợi Khen Chúa?
a. Những Kẻ Tìm Kiếm Chúa
”...Những người tìm Đức Giê-hô-va sẽ ngợi khen Ngài..” (Thi Thiên 22:26).
b. Mọi Loài Có Hơi Thở
“Phàm vật chi thở hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va! Halêlugia.” (Thi Thiên 150:6).
3. Chúng Ta Ngợi Khen Chúa Khi Nào?
a. Vào Mọi Lúc
“Tôi sẽ chúc tụng Đức Giê-hô-va luôn luôn, sự ngợi khen Ngài hằng ở nơi miệng tôi” (Thi Thiên 34:1).
b. Trong Mọi Hoàn Cảnh
“Hãy vui mừng mãi mãi, cầu nguyện không thôi; phàm việc gì cũng phải tạ ơn Chúa, vì ý muốn của Đức Chúa Trời trong Đức Chúa Giêxu Christ đối với anh em là như vậy” (I Tê-sa-lô-ni-ca 5:16-18).
4. Chúng Ta Phải Ngợi Khen Chúa Ở Đâu?
a. Được Vây Quanh Bởi Dân Sự Chúa
“Ngài (Chúa Giêxu) có phán: Tôi sẽ truyền danh Chúa cho anh em tôi; và ngợi khen Chúa ở giữa hội” (Hê-bơ-rơ 2:12).
b. Giữa Các Dân Tộc
“Hỡi Chúa, tôi sẽ cảm tạ Chúa giữa các dân, hát ngợi khen Chúa giữa các nước” (Thi Thiên 57:9).
c. Ở Trên Giường Mình
“Như vậy tôi sẽ chúc phước Chúa trọn đời... tôi sẽ lấy môi vui vẻ mà ngợi khen Chúa. Khi trên giường tôi nhớ đến Chúa, bèn suy gẫm về Chúa trọn các canh đêm” (Thi Thiên 63:4-6).
C. SỰ THỜ PHƯỢNG
Trong khi ngợi khen là sự bày tỏ lòng thán phục và tán thưởng, thì Thờ phượng là sự bày tỏ lòng yêu thương và tôn kính. Chúng ta có thể thán phục ai đó và tán thưởng những việc họ làm mà không hề yêu thương họ. Một cách tương tự, sự thờ phượng phải thực hiện với tình yêu của chúng ta đối với Chúa. Sự thờ phượng chỉ có thể được bày tỏ qua sự dâng hiến cả tấm lòng và đời sống chúng ta cho Ngài. “Thật phải kính mến Cha hết lòng, hết trí, hết sức và yêu kẻ lân cận như mình, ấy là hơn mọi của lễ thiêu cùng hết thảy các của lễ” (Mác 12:33). Những nghi lễ và hình thức tôn giáo của dân Ysơraên trong thời Cựu Ước đã trở nên đáng ghét đối với Chúa và lòng họ đã xa cách Ngài (Ê-sai 1:10-15; 29:13). Cũng vậy, hôm nay Đức Chúa Trời chỉ thích sự thờ phượng thành thật và chân chính đến từ tấm lòng. “Nhưng giờ hầu đến và đã đến rồi, khi những kẻ thờ phượng thật lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ phượng Cha: ấy đó là những kẻ thờ phượng mà Cha ưa thích vậy. Đức Chúa Trời là Thần, nên ai thờ lạy Ngài phải lấy tâm thần và lẽ thật mà thờ lạy” (Giăng 4:23, 24).
1. Trong Tâm Thần
Tâm thần của chúng ta được gọi là “con người bề trong” (Ê-phê-sô 3:16). Sự thờ phượng thật xảy ra khi con người bề trong, đáp lại sự thôi thúc của Thánh Linh Đức Chúa Trời, biểu hiện tình yêu và sự tôn kính Đức Chúa Trời. Điều này có thể mang hình thức của những lời được bày tỏ ra, một bài ca yêu Chúa, hay là sự tôn thờ yên lặng. Sự thờ phượng thật đòi hỏi sự tác động của Thánh Linh trong tâm thần. Vậy nên chỉ những ai đã được “sanh lại trong Thánh Linh” qua đức tin nơi Chúa Giêxu Christ mới có thể thờ phượng cách thành thật (Giăng 3:5-8).
2. Trong Lẽ Thật
Thờ phượng Đức Chúa Trời trong lẽ thật là thờ phượng Ngài theo như Thánh Kinh dạy bảo. Nađáp và Abihu (các con của thầy tế lễ thượng phẩm) đã dâng lửa lạ trước mặt Chúa và bị chết (Dân Số Ký 3:4; 26:61). Sự cảnh cáo nghiêm trang này cho thấy chúng ta cần nghiên cứu chương trình của Đức Chúa Trời (đền tạm của Môi se) cho chức vụ tế lễ. Có sự riêng biệt, tẩy sạch, xức dầu và trang phục trước khi thờ phượng (Xuất Ê-díp-tô Ký 30:17-38). Như bạn thấy trong Khải Huyền 1:5, 6 rằng chúng ta được ”...tẩy khỏi mỗi tội lỗi mình trong chính huyết Ngài ”trước khi được làm ”...thầy tế lễ cho Đức Chúa Trời”.
Một người vừa là sứ đồ, vừa là giáo sư ở Mỹ đã huấn luyện nhiều nhà lãnh đạo cách chữa bệnh và làm phép lạ. Một nữ tiên tri đã nói với ông: “Chúa phán với ông, làm sao ông dám dạy những người bất khiết này làm công việc của ta! Hãy dừng lại ngay!” Phải chuẩn bị nhiều cho các thầy tế lễ trước khi họ có thể đi vào nơi Thánh để thờ phượng Chúa. Không hiểu biết về những đòi buộc cơ bản của chức vụ là mối hiểm họa. Chúng ta phải thờ phượng theo lẽ thật, trong đường lối của Thánh Kinh.
D. NHỮNG BIỂU LỘ CỦA SỰ NGỢI KHEN VÀ THỜ PHƯỢNG TRONG KINH THÁNH
1. Với Môi Miệng
a. Hát Ca
Hỡi Đấng chí cao, tôi sẽ vui vẻ, hớn hở nơi Ngài, Và ca tụng danh của Ngài. [Thi-thiên 9:2]
Khá hát ngợi khen Đức Giê-hô-va, là Đấng ngự tại Si-ôn; Hãy báo cáo giữa các dân công việc tối cao của Ngài. [Thi-thiên 9:11]
b. Ngợi Khen
Hỡi linh hồn ta, khá ngợi khen Đức Giê-hô-va! Mọi điều gì ở trong ta hãy ca tụng danh thánh của Ngài! [Thi-thiên 103:1]
c. Reo Vui
Hỡi các dân, hãy vỗ tay; Hãy lấy tiếng thắng trận mà reo mừng cho Đức Chúa Trời. [Thi-thiên 47:1]
2. Với Đôi Tay
a. Giơ Lên
Như vậy, tôi sẽ chúc phước Chúa trọn đời tôi; Nhân danh Chúa tôi sẽ giơ tay lên. [Thi-thiên 63:4]
b. Vỗ Tay
Hỡi các dân, hãy vỗ tay; Hãy lấy tiếng thắng trận mà reo mừng cho Đức Chúa Trời. [Thi-thiên 47:1]
c. Các Nhạc Khí
1 Ha-lê-lu-gia! Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va trong nơi thánh Ngài! Hãy ngợi khen Ngài trên bầu trời về quyền năng Ngài! 2 Hãy ngợi khen Ngài vì các việc quyền năng Ngài! Hãy ngợi khen Ngài tùy theo sự oai nghi cả thể của Ngài! 3 Hãy thổi kèn ngợi khen Ngài, Gảy đàn sắt đàn cầm mà ca tụng Ngài! 4 Hãy đánh trống cơm và nhảy múa, mà hát ngợi khen Ngài! Hãy gảy nhạc khí bằng dây và thổi sáo, mà ca tụng Ngài! 5 Hãy dùng chập chỏa dội tiếng, Mã la kêu rền, mà ngợi khen Ngài! [Thi-thiên 150:1-5]
3. Với Thân Thể
a. Đứng
Hỡi các tôi tớ Đức Giê-hô-va, là kẻ ban đêm đứng tại nhà Ngài, Hãy ngợi khen Đức Giê-hô-va! [Thi-thiên 134:1]
b. Quì, Sấp Mình
Hãy đến, cúi xuống mà thờ lạy; Khá quì gối xuống trước mặt Đức Giê-hô-va, là Đấng Tạo hóa chúng tôi! [Thi-thiên 95:6]
c. Nhảy Múa Vì Vui Mừng
Ngài đã đổi sự buồn rầu tôi ra sự khoái lạc, Mở áo tang tôi, và thắt lưng tôi bằng vui mừng; [Thi-thiên 30:11]
“Hỡi Đức Giê-hô-va, trong vòng các thần, ai giống như Ngài? Trong sự thánh khiết, ai được vinh hiển? đáng sợ, đáng khen, hay làm các phép lạ?...Hãy ca tụng Đức Giê-hô-va vì Ngài rất vinh hiển oai nghiêm...” (Xuất Ê-díp-tô Ký 15:11, 21)
“Chúa ôi! Trong vòng các thần không có ai giống như Chúa; cũng chẳng có công việc gì giống như công việc Chúa... Vì Chúa là rất lớn, làm những sự lạ lùng: Chỉ một mình Chúa là Đức Chúa Trời mà thôi... Hỡi Chúa là Đức Chúa Trời tôi, tôi sẽ hết lòng ngợi khen Chúa, tôn vinh danh Chúa đến mãi mãi” (Thi Thiên 86:8, 10, 12).
TÔI HỨA NGUYỆN
Điều lớn lao nhất mà con sẽ làm mãi trong đời này hay trong cõi vĩnh hằng là tôn thờ Đức Chúa Trời. Hôm nay con quyết định trở thành người thờ phượng chân thật và biến điều này thành mục tiêu tối thượng trong cả cuộc đời của con. Con cũng sẽ dạy người khác đường lối sống động này.